Bảng tin

Thứ Tư, 3 tháng 2, 2010

KG dã sử - Chương 1 (tiếp)

(Cảnh bấu: Trong bài nầy có sử dụng một số tục ngữ. Quần chúng tin tin dưới 18 tuổi nhẽ nên đóng máy tính, lấy bài ra học hoặc đi nấu cơm. Riêng đối với các nhà văn hóa giả cầy, mời các vị cút khỏi blog, về nhà bú tí mẹ.)

***********************************************************************************

(Phần trước xem ở đây)

Sáng, Huy bầu dậy ốp trứng nướng bánh mỳ hâm sữa. Xong gọi, anh, dậy ăn sáng.

Chính Trị Gia trở người, mở mắt, ngáp một phát ố cả gối. Đoạn ngó vầu bữa sáng đã dọn sẵn, bẩu, chỉ thế thôi à? Huy bầu bẩu, vầng thế thôi. Chính Trị Gia bẩu, thế thì chó nó ăn.

Huy bầu tức nghẹn họng, bẩu, anh éo ăn thì thôi.

Chính Trị Gia nhổm dậy, đặt quả gối ra sau rùi dựa lưng vầu tường, bẩu, thế nầy nhế, nguyên tắc thứ nhất của nghệ thuật tranh luận là không được tự ái.

Huy bầu ngớ ra, ơ hóa ra hắn đang dậy mình à?

Chính Trị Gia bẩu tiếp, trong một cuộc tranh luận chuẩn mực, các bên có quyền chỉ trích sản phẩm của đối phương, dưng không được chỉ trích cá nhân đối phương. Ví dụ anh có thể nói cơm mầy nấu hoặc nước mầy đun hoặc ý tưởng của mầy rất thúi. Dưng tiệt đối không được nói mầy là đồ ngu, vừa ngu vừa bần tiện. Hiểu không nhể?

Huy bầu gật.

Chính Trị Gia bẩu, thế thì, khi đối phương chỉ trích một sản phẩm của mầy, việc đầu tiên là mầy không được take it personal, nghĩa là không được tự ái. Thay vầu đó, mầy phải dùng lý lẽ và bằng chứng để bẩu vệ ý kiến của mầy. Hiểu không nhể?

Huy bầu gật phát nữa.

Một lỗi kinh điển mà bọn mù nghệ thuật tranh luận thằng nầu cũng mắc là take it personal. Tỷ dư khi đối phương bẩu, cơm mầy nấu rất thúi thời nghĩ ngay nó bẩu mình rất thúi, thế là tự ái, thế là bật lại luôn, tao mà thúi thì mày còn thúi gấp vạn lần. Thấy chưa, lúc í đề tài tranh luận không còn là nồi cơm nữa, mà giở thành chưởi bới cá nhân. Hiểu không nhể?

Huy bầu lại gật phát nữa.

Vì thế, bí quyết của nghệ thuật tranh luận là đừng coi bất cứ cái gì là sản phẩm của mình, mà coi nó dư của người khác. Nếu mầy cho nó là tốt thì cố mà chứng minh nó tốt, còn nếu bản thân mầy cũng cho nó là dở thì đừng cố mà cãi ngược lại. Hiểu không nhể?

Huy bầu gật như giã gạo.

Chính Trị Gia bẩu, hết rồi, hôm nay chỉ thế thôi. Mày đặt cho anh siêu nước để anh pha cà phê.

Huy bầu đứng dậy bắc nước. Ngoan dư cún.

Sau nầy, Huy bầu chiển lên Katsura nên ít gặp Chính Trị Gia.

(Phần sau xem ở đây)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Ý kiến nhưn dưn

Dân số phường

Thư viện phường